Thế Thân Ma Quỷ - Chương 3
07
“Ting” một tiếng, thịt xiên đã hâm nóng xong, Tiểu Mạn lấy ra một xiên cho tôi ăn trước.
Tôi vừa định há miệng cắn, quản lý ký túc xá cằn nhằn mở cửa: “Ai vậy! Đêm hôm khuya khoắt ai dùng lò vi sóng của tôi!”
Chỉ thấy bà ta nhìn cái lò vi sóng, lại nhìn chúng tôi, đột nhiên hét lớn một tiếng: “Ma kìa!”
“Bịch” một cái đóng sập cửa lại.
Tôi lập tức giật mình hoảng hốt.
Tôi quay đầu nhìn lại, Tiểu Mạn đã biến mất.
Đây là tình huống gì, chẳng lẽ Tiểu Mạn đang lừa tôi?
Tôi vội vàng gõ cửa quản lý ký túc xá nhờ bà ấy cứu giúp, nhưng bà ấy chết sống không mở.
Tôi leo lên cửa sổ nhìn vào, quản lý ký túc xá đang không ngừng dập đầu trước một tượng Phật.
Tôi đang định đập cửa sổ, Lão Tứ đột nhiên gửi đến một tin nhắn.
“Tiểu Mạn và đại tỷ đang cãi nhau.”
Tiểu Mạn đã về ký túc xá rồi sao?
08
Tôi thực sự không chịu nổi nữa, ma bây giờ đều lề mề thế này sao? Không phải chỉ tìm thế thân thôi sao, bà đây đã đồng ý rồi còn gì nữa?
Tôi trực tiếp chạy về ký túc xá định nói rõ tất cả.
Nào ngờ Tiểu Mạn cũng bày tỏ hết, cầm điện thoại với tấm ảnh chất vấn đại tỷ.
Đại tỷ thừa nhận tấm ảnh đó là cô ấy, nhưng lại nói người chết không phải là cô ấy.
Tôi lại mơ hồ.
Vậy lúc nãy khi quản lý ký túc xá nói có ma, tại sao Tiểu Mạn lại chạy?
Nào ngờ Tiểu Mạn nói cô ấy thấy đại tỷ đi theo, người quản lý ký túc xá nhìn thấy thực ra là đại tỷ.
Nhưng Lão Tứ lại nói đại tỷ ở trong phòng hoàn toàn không xuống dưới.
Tiểu Mạn nói ma có thể phân thân, người bình thường làm sao nhìn ra được?
Lão Tứ không dám nói gì nữa.
Còn đại tỷ tức đến mức khóc ư ử, nói cô ấy không thể chứng minh người khác là ma, bản thân sẵn sàng ăn cơm thế thân của Tiểu Mạn để thành toàn cho Tiểu Mạn.
Nhưng những miếng thịt cừu đó ở trong lò vi sóng.
Đại tỷ bảo tôi lập tức xuống lấy, tôi cũng không quan tâm gì nữa, xoay người định xuống dưới.
Nào ngờ Tiểu Mạn lại bảo Lão Tứ đi cùng tôi, cô ấy muốn đối đầu với đại tỷ đến cùng.
Lúc này tôi lại bối rối, Tiểu Mạn rốt cuộc là người hay ma? Đây lại là màn kịch gì?
Nhưng tôi lại nghĩ, bên ngoài có trận mê hồn, họ biết chúng tôi chắc chắn chạy không thoát, nên mới dùng cách cắn nhau như vậy, để bù đắp cho sơ hở vừa rồi bị quản lý ký túc xá phát hiện.
Tôi không khỏi rùng mình.
Tuy nhiên dù sao đây cũng là một tia hy vọng sống, xem tôi có thể nắm bắt được không.
09
Vừa ra khỏi cửa ký túc xá, tôi liền hỏi Lão Tứ lúc nãy trong phòng với đại tỷ đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng Lão Tứ nói đại tỷ không nói gì cả, chỉ ư ử khóc.
Cô ấy cũng không dám nói bừa, đại tỷ là học thần, trí thông minh và tình cảm của mình đều không bằng chị ấy, cũng không biết cách tìm thế thân của chị ấy là như thế nào, vạn nhất lại mắc vào lời của chị ấy, mình sẽ chết chắc.
Vì vậy, nhân lúc này, cô ấy đã mua trên điện thoại một ít dây mặc, gạo nếp, máu chó đen và gương bát quái.
Những thứ dùng để trừ ma có thể mua được đều mua hết, lát nữa shipper sẽ giao tới.
Tôi không thể không khen ngợi sự bình tĩnh và thông minh của Lão Tứ, ôm chặt lấy cô ấy hôn mạnh hai cái.