Thế Thân Ma Quỷ - Chương 1
01
Vừa mới xem tin tức trên điện thoại, bạn cùng phòng Tiểu Mạn trên đường đi làm thêm về bị xe đâm chết, đầu bay ra xa.
Tôi và hai bạn cùng phòng khác đang ôm đầu khóc lóc, Tiểu Mạn đột nhiên đẩy cửa bước vào.
Tay còn xách một túi đồ nướng, nói là mang về cho mọi người ăn khuya.
Ba đứa chúng tôi lập tức hoảng loạn.
Nhưng Tiểu Mạn dường như chẳng có chuyện gì xảy ra, đặt đồ lên bàn, bảo chúng tôi ăn khi còn nóng, rồi như thường lệ đi vào nhà vệ sinh tẩy trang.
Chị cả ký túc xá nói tuyệt đối không được ăn, đây là bữa ăn thế thân, ai ăn người đó chết, người chết oan oán khí nặng nề, chỉ có tìm được thế thân mới có thể đầu thai chuyển kiếp.
Tôi và em út sợ hãi quay người định chạy.
Nhưng chị cả nói ma tìm thế thân đều chuẩn bị trước ma trận, hoàn toàn không thể trốn thoát.
“Vậy cũng không thể ở đây chờ chết được.”
“Hồn người sống về nhà nhiều nhất chỉ ở được một ngày, chỉ cần không ăn bữa ăn thế thân của cô ấy, cố gắng đến sáng, là có thể sống sót.”
02
Lúc này, cửa phòng tắm kêu cọt kẹt mở ra, Tiểu Mạn tẩy trang xong cười tươi bước ra.
“Sao vẫn chưa ăn vậy, thịt cừu xiên nguội rồi sẽ không ngon đâu.”
Nói rồi cô mở túi ra, lấy trực tiếp bốn xiên thịt cừu, cắm vào một quả chuối, giống như cắm bốn nén nhang vậy.
Sau đó đẩy về phía đại tỷ.
“Đại tỷ, trước đây chị cứ ăn thịt cừu là buồn nôn muốn ói, lần này chắc không sao đâu.”
Nói xong liền quỳ xuống “bình bình bình” dập đầu ba cái với đại tỷ.
Đại tỷ lập tức mặt tối sầm, xoay người ôm miệng chạy về phía phòng tắm, ọe ọe nôn thẳng.
Tôi và Lão Tứ ngẩn người ra.
Tiểu Mạn nói ma ăn đồ là dựa vào ngửi mùi, ngửi được là coi như ăn rồi.
“Giờ biết ai mới là ma rồi chứ.”
Nói rồi rút ba xiên thịt từ quả chuối xuống.
“Nhanh! Ăn thịt xiên đã cúng này đi, đại tỷ sẽ không thể lấy chúng ta làm thế thân được nữa.”
Tôi và Lão Tứ trợn mắt ngây người, sao đột nhiên đại tỷ lại thành ma rồi?
Nào ngờ Tiểu Mạn tiếp tục nói: “Tôi biết đại tỷ đã gieo ấn tượng trước trong đầu các cậu, các cậu khó tin tôi. Nhưng tôi vẫn phải nói sự thật cho các cậu biết, người chết không phải là tôi, mà là đại tỷ.”
Tôi và Lão Tứ lập tức đầu óc như nổ tung.
03
Lúc này đại tỷ từ phòng tắm bước ra, tóc xõa rối, mặt trắng bệch.
Tôi không khỏi sợ hãi rụt người lại.
Đại tỷ lấy một cái khẩu trang từ trong tủ ra đeo vào.
Tôi lập tức hoảng hốt, rõ ràng là để che mùi hôi của thịt cừu.
Nhưng nếu đại tỷ là ma thì tại sao phải đợi Tiểu Mạn về, rồi mới chĩa mũi nhọn vào Tiểu Mạn?
Và trên tin tức rõ ràng nói người chết là Tiểu Mạn, vậy Tiểu Mạn dựa vào đâu mà nói người chết là đại tỷ?
Hay là cả hai đều đã chết, đang liên thủ kéo tôi và Lão Tứ làm thế thân?
Tôi càng nghĩ càng rối, hai người phàm như chúng tôi làm sao đấu lại được với ma, có thể chạy thì chạy trước đã.
Vì vậy tôi cười gượng nói: “Thịt xiên nguội rồi không ngon, để tôi xuống dưới hâm trong lò vi sóng một chút.”
Nói xong tôi liếc nhìn Lão Tứ, Lão Tứ lập tức hiểu ý của tôi.
Nào ngờ Tiểu Mạn lại giữ chặt Lão Tứ lại, rồi cười cười nói với tôi: “Tôi đi với cậu.”
Tôi lập tức da đầu tê dại, đây là muốn một đối một sao?