Ông Xã Tổng Tài Rất Ngọt Ngào - Chương 1: TÔI VÀ CÔ
Trong phòng tổng thống khách sạn Oriental International ở thành phố Kinh, ánh sáng hắt từ đèn ngủ pha lê Swarovski chiếu rọi cả căn phòng, không gian mờ ảo, mê hoặc vô cùng.
Trên chiếc giường đôi lớn và mềm mại, một người đàn ông mang hơi thở thô ráp, nặng nề, khuôn mặt ửng hồng cùng bộ ngực săn chắc, tráng kiện đang nhấp nhô mãnh liệt…
An Nhiễm Nhiễm chân trần đứng bên giường, cô cố gắng kéo bộ váy ôm bó sát trên người mình lại, trong lòng cứ thấp thỏm không yên.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 21 của cô. Nếu giống như những năm trước kia, thì cô lúc này có lẽ đang cùng mẹ Viện trưởng và những đứa trẻ mồ côi tổ chức sinh nhật ở cô nhi viện.
Nhưng năm nay không như trước nữa, khu vực chỗ cô nhi viện bị Tập đoàn Vân Thánh – nhà phát triển bất động sản lớn nhất thành phố Kinh cưỡng chế phá bỏ. Mẹ Viện trưởng vì nơi đi chốn ở sau này của những đứa trẻ mà lo lắng đến nỗi ăn không nổi bát cơm. Ngay cả mái ấm cô nhi viện từng tràn trề nhựa sống và vui vẻ là vậy, giờ đây cũng bị bao phủ bởi không khí chia ly buồn bã.
Cô nhi viện là nhà của An Nhiễm Nhiễm, mẹ Viện trưởng và những đứa trẻ mồ côi kia là người thân của cô. Nghĩ đến chuyện sau này gia đình mình bị phân tán mỗi người một nơi, trong lòng cô lại vô cùng khó chịu.
Thế là, sau vô vàn những băn khoăn, suy nghĩ, An Nhiễm Nhiễm cuối cùng cũng hạ quyết tâm đi đến nơi này.
Người đàn ông nằm kia đã uống say. Hàng lông mày dày rậm của anh nhăn chặt lại, hai mắt nhắm nghiền, đôi lông mi cứ khẽ run run mãi. Hình như anh ngủ không ngon, mỗi lần thở ra đều quyện cả hương rượu nồng đậm, hơi thở thô ráp mà nặng nề.
Ngũ quan của anh vô cùng hoàn mỹ, tựa như một kiệt tác của tạo hóa. Mỗi một nét trên khuôn mặt đều toát lên vẻ tinh tế, khiến người ta mê hoặc, trầm trồ.
Từ bé đến bây giờ, đây là lần đầu tiên An Nhiễm Nhiễm nhìn thấy một người đàn ông đẹp như vậy.
Chỉ có điều, lúc này, cô không còn tâm trạng nào để thưởng thức nó nữa, trong cô bất an cực độ.
Nghe đồn người đàn ông này quyền to thế lớn, một tay che trời ở thành phố Kinh. Có người nói rằng, con người anh ta cay nghiệt, tuyệt tình, mánh khóe thủ đoạn trên thương trường cực kỳ lạnh lùng và tàn nhẫn, ai ai nghe danh cũng sợ hãi.
An Nhiễm Nhiễm thật không dám tưởng tượng, nếu sáng mai người đàn ông này tỉnh lại phát hiện ra mình bị trúng kế, anh ta sẽ làm gì cô?
Sẽ trả thù cô bằng cách độc ác nhất, hay là đuổi cô đi?
An Nhiễm Nhiễm mang trong lòng nỗi bất an vô cùng như thế, cô cắn răng trút bỏ bộ trang phục trên người mình, bước đến nằm bên cạnh người đàn ông ấy.
Đêm nay là một đêm yên lặng và tĩnh mịch trước sự ghé thăm của bão tố.
—————————
Ngày hôm sau, An Nhiễm Nhiễm bị người khác từ trên giường nhấc bổng lên.
Động tác thô lỗ làm cô sợ đến mức phải mở to mắt, và rồi, không một lời cảnh báo, đôi mắt cô rơi vào đôi mắt đen sâu như vực thẳm.
Đó là một ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, nó tối tăm như vũng đầm, sắc bén như con báo, toát lên một khí thế bức người, khiến người khác bị ngột ngạt và ngộp thở.
Người đàn ông cứ thế thẳng thừng, chằm chằm nhìn cô, đôi môi gợi cảm tỏa mùi hương man mát nhàn nhạt.
Cả người An Nhiễm Nhiễm tựa như đang đầm mình vào trong hố băng, nét mặt cô hoảng hốt, kinh sợ và bất an.
“Ai cử cô đến ?”
Người đàn ông cuối cùng cũng chịu lên tiếng, giọng anh ta trầm thấp, băng lạnh.
An Nhiễm Nhiễm cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh, những lưỡi cô cứ như bị xoắn lại, cả người run lẩy bẩy, đáp: “Không… không ai cả.”
“Tiếp cận tôi có mục đích gì ?”
Người đàn ông buông tay ném cô lên giường, quan sát toàn thân người cô từ trên xuống dưới không sót chỗ nào, đôi lòng mày bất giác nhăn lại.
An Nhiễm Nhiễm vội vàng kéo lấy tấm chăn che đi cơ thể mình, cô xấu hổ đỏ cả mặt, cắn cắn môi dưới không dám lên tiếng.
Người đàn ông thấy vậy, đôi lông mày lại càng nhăn chặt hơn: “Tối hôm qua, tôi và cô đã phát sinh quan hệ với nhau ?”
An Nhiễm Nhiễm hơi ngập ngừng do dự vài giây, gật đầu nói với giọng nhỏ như muỗi: “Đúng vậy…”
Biểu cảm của người đàn ông cứng đơ mất mấy phút liền, đôi mắt anh ta nheo lại mang theo cảm giác cực kỳ nguy hiểm: “Chuyện xảy ra như thế nào ?”
Anh từ trước đến nay rất ít khi uống rượu say, mặc dù có những lúc cũng cần phải đi xã giao quan hệ, nhưng đối với chuyện nam nữ, anh vẫn tự giác kiềm chế được. Không có lý nào sau khi xảy ra chuyện đó với một cô gái, anh lại không hề có một chút ấn tượng gì.
Xảy… xảy ra như thế nào ư?
Dường như An Nhiễm Nhiễm không nghĩ đến chuyện anh ta sẽ hỏi cô một câu như thế, cô nhất thời không đáp lại được.
Cô làm sao mà biết được chuyện xảy ra như thế nào cơ chứ?
Đêm hôm qua anh ta say đến nỗi bất tỉnh nhân sự, căn bản là không có chuyện gì xảy ra cả, hơn nữa cô cũng không có chút kinh nghiệm nào trong chuyện ấy. Bất ngờ hỏi cô câu như vậy, cô phải trả lời làm sao cho thỏa đáng đây ?
An Nhiễm Nhiễm lo sợ bị lộ ra sơ hở, trong đầu cố gắng tìm kiếm một vài cảnh cô thấy trên phim, nói lí nhí những câu làm cho ngay cả bản thân cô cũng thấy phải đỏ mặt: “Anh… anh tối qua uống say, rồi mơ mơ màng màng ôm tôi, hôn tôi, sau… sau đó thì cứ thế xảy ra như vậy.”
“Nghĩa là có màn dạo đầu ?”
Người đàn ông nghe cô nói như vậy, hàng lông mày dày rậm liền nhướng lên: “Vậy cô nói cho tôi biết, màn dạo đầu diễn ra trong bao lâu?”