Nữ Phụ Ác Độc Muốn Thay Đổi - Chương 2
4
“Lư, Lư, thiếu gia?”
Tần Việt nở nụ cười thỏa đáng: “Lư Tần sao? Đó là đệ đệ song sinh của ta, ta theo họ mẹ, vẫn luôn lớn lên trong gia tộc ngoại tổ.”
Nguyên nhân Lư Tần không được sủng ái là vì mẫu thân của hắn ta, mẫu thân của hắn ta là nữ nhi của lão tướng quân, nhưng vì hai nhà chính kiến không hợp, cho nên sau khi kết hôn mới sinh ra Lô Tần rồi hòa ly.
Nghĩ như vậy cũng hợp lý.
Tần Việt từ nhỏ đã lớn lên trong phủ tướng quân, điểm ấy người toàn kinh thành đều biết.
Thật không ngờ tiểu nhân vật mà ngay cả cốt truyện gốc như Tần Việt cũng không nhắc tới lại là ca ca sinh đôi của nam chính.
Nhưng ta vẫn kinh sợ trước gương mặt giống hệt Lưu Tần.
Bởi vì vừa nhìn thấy hắn, ta đã nhớ tới tên nhóc què đáng thương bị ta bắt nạt.
Tuy hai người không lớn lên cùng nhau, nhưng máu mủ tình thâm, nếu để hắn biết hành động trước đây của ta, hắn có trả thù ta không?
Ta thấp thỏm lo âu, hắn là tướng quân, ngày tốt lành của ta còn chưa bắt đầu, chẳng lẽ đã sắp kết thúc rồi sao?
“Phu quân, nếu ta làm chuyện gì sai lầm, ngươi có tha thứ cho ta không?”
5
Thân phận trước đó của ta là dưỡng nữ hèn mọn của Lư gia, cũng chính là muội muội trên danh nghĩa của Lư Tần.
Cho nên ta có tiện lợi gần quan được ban lộc, có thể tùy thời tùy chỗ thực hiện chức trách của nữ phụ ác độc.
Hơn nữa, ta phát hiện, chỉ cần nữ chính xuất hiện, lòng ghen tỵ và thù hận của Lư Tần mới tăng lên.
Để nhanh chóng hoàn thành cốt truyện, phá hủy mối quan hệ giữa nam và nữ chính, ta chỉ có thể mặt dày dựa vào thân phận “muội muội” để ở lại bên cạnh Lư Tần.
Nữ chính vừa đến, ta đã quấn quít lấy nàng, khiến hai người không có cách nào giao lưu.
Nữ chính lúc ấy nữ giả nam trang, ngoại trừ tuấn tú hơn nam tử bình thường, khí độ còn tốt hơn Lư Tần, quả thực là cảnh đẹp ý vui, khiến ta muốn phá hư tình cảm của hai người.
Trong viện của Lư Tần có hai đóa Tịnh Đế Liên, ta biết hắn muốn tặng cho nữ chính, cho nên lén lút cầm hoa của hắn, một đóa cho mình, một đóa cho nữ chính.
Cũng từ đó trở đi, ta mới biết được nam chủ Lư Tần ôn nhuận như ngọc trong nguyên tác là một kẻ lòng dạ hẹp hòi.
Bởi vì sau đó ta lật xem tập tranh của hắn, trên đó đều là hình dạng ta hái Tịnh Đế Liên.
Ngay cả vẻ mặt và động tác của tôi lúc đó cũng được vẽ rất giống.
Thậm chí ngay cả nụ cười xấu xa nơi khóe miệng ta cũng giống như con bướm rơi trên Tịnh Đế Liên.
Phải nói lúc ấy ta khắc sâu ấn tượng còn có thể hiểu được, nhưng lúc ấy hắn cách rất xa, hơn nữa có nữ chính ở đây, hắn không thể nào chú ý đến bên ta.
Nói rõ hắn ta thật sự ghen ghét.
Khép tập tranh lại, ta vừa ngẩng đầu đã thấy hắn.
Ta quyết định thêm mồi lửa.
“Tam, Tam đệ, Hoa Thường công tử này rất thích, hắn rất cảm tạ ta, muốn hẹn ta đi du hồ…”
Quả nhiên, vẻ mặt bình tĩnh của Lư Tần lập tức lạnh xuống.
Nửa tháng sau đó không nói với ta một câu.
Cho nên ta nói gì cũng phải hoàn thành nhiệm vụ, nếu thất bại, ta sẽ vĩnh viễn là dưỡng nữ của Lư phủ, cuối cùng bị Lư Tần trả thù, chỉ còn đường chết.
6
Tần Việt nhìn ta, khóe miệng treo ý cười không rõ ý vị.
“Đương nhiên, mặc kệ phu nhân làm sai cái gì ta đều tha thứ cho ngươi, nhưng chỉ có một điều…”
Ngoài cửa vang lên tiếng pháo, ta bị dọa khẽ run rẩy, tay trượt đến bên hông hắn.
Quả nhiên như lời Hỉ Nương nói, không một nam nhân nào có thể ngăn cản được.
Tần Việt nuốt lại lời còn lại, nóng rực nhìn chằm chằm ta.
“Thì ra phu nhân đã không đợi được.”
Dưới nụ cười dịu dàng, sự điên cuồng không thể che giấu.
Nhưng ta không có tinh lực suy nghĩ nhiều, bởi vì phía dưới có chút khác thường.
Là một khối ngọc bội có phẩm chất bình thường.
Đây không phải thứ lúc trước ta đưa cho tên què sao!
Đó là hắn mượn cớ mua quà sinh nhật cho hắn, hắn nửa đường đoạn tuyệt, dùng để mua quà sinh nhật cho hắn, lôi kéo nữ chính đi dạo một ngày.
Cuối cùng nữ chính bị hạ nhân gọi đi có việc, hai người cũng không gặp mặt.
Khối ngọc bội này là trong lòng ta áy náy đưa cho hắn.
Lúc ta trở về, Lư Tần đang ngồi ngẩn người trong sân.
Lấy được ngọc bội hắn cũng không có biểu hiện gì, chỉ nắm tay của ta, một đôi mắt lấp lóe như ngôi sao trên đỉnh đầu.
“Tỷ tỷ, ta tưởng ngươi không cần ta nữa… Sau này đừng bỏ ta lại, được không?”
Tuy phản ứng của hắn không kịch liệt như trong tưởng tượng, nhưng hệ thống nói giá trị ghen tỵ và hận ý lần này tăng lên không ít.
Xem ra ta đã khiến hắn ta thiệt tình.
Ma xui quỷ khiến thế nào ta lại gật đầu: “Được, ta đồng ý với ngươi.”
Dù sao chờ sau khi hắn đi lên nội dung cốt truyện, hắn sẽ được nữ chính chữa trị. Chỉ cần ta lẩn thật xa, ai cũng không tìm được ta.