Người đẹp là vợ của tôi - Chương 5: Tìm hiểu
Tuy Lê Quỳnh Anh có dáng vẻ dịu dàng, nhưng mà tính tình lại bướng bỉnh giống như Vũ Gia Hiên, đã quyết định làm gì thì không ai có thể ngăn cản. Thấy không khuyên được cô, Vũ Gia Hiên đành phải đồng ý đi về trước, để cho cô chăm sóc cho Bố Già. Dù sao, bệnh tình của Bố Già cũng không có gì đáng ngại, mình cũng có thể yên tâm, bây giờ quan trọng là lấy công bằng cho Bố Già, tìm ra gã nhà giàu kia đạp cho một trận .Mặc dù có rất nhiều điều muốn nói với Bố Già, nhưng không vội, dù sao lần này về nước Vũ Gia Hiên đã chuẩn bị là sẽ ở lâu dài, còn nhiều thời gian mà. Sau khi nói lời tạm biệt với Bố Già , Vũ Gia Hiên rời khỏi bệnh viện.
Rời khỏi quê quán đã tám năm rồi, những người lúc trước quen biết cũng chẳng biết đã đi đâu, muốn tìm một gã nhà giàu mới gặp có hai lần không phải là điều dễ dàng. Nhưng, Vũ Gia Hiên cũng đã không còn là đứa trẻ nông nỗi như trước nữa, tám năm sống với ngành lính đáng thuê hắn học được rất nhiều điều. Sau khi về nhà tắm rửa, Vũ Gia Hiên dựa vào trí nhớ của mình lấy bút phác họa đơn giản chân dung gã nhà giàu kia, quan sát một chút thấy không vấn đề gì, lúc này mới đem bức họa để vào trong ngực áo. Cảnh sát và mấy tên côn đồ trên phố là nơi cung cấp thông tin tốt nhất. Nhưng Vũ Gia Hiên tất nhiên sẽ không tìm đến cảnh sát nghe ngóng thông tin, hơn nữa cho dù đi thì cũng chưa chắc đã nghe được gì từ bọn họ. Vì vậy chỉ có thể tìm mấy kẻ côn đồ trên phố, chỉ cần cho ít tiền, sai bọn hắn nghe ngóng tìm kiếm nơi ở một người, hẳn không phải là vấn đề. Hơn mười giờ tối, Vũ Gia Hiên mặc một bộ đồ giản dị, ra ngoài vẫy một chiếc taxi chạy tới quán bar gần nhà. Quán bar là nơi tập chung đủ các loại người , đây là nơi mà những tên côn đồ thích tụ tập, chắc chắn ở đây tìm người nghe ngóng tin tức không phải việc khó. Không bao lâu, xe ngừng trước cửa một quán bar tên “Mê say”. Vũ Gia Hiên nhìn thoáng qua, quán bar không to, nhưng làm lại ăn rất tốt, bên trong đã số đều ngồi kín, âm nhạc điếc tai nhức óc , cả trai lẫn gái điên cuồng uốn éo thân thể của mình. Vũ Gia Hiên đến quầy bar ngồi xuống, gọi một ly bia. Ánh mắt nhìn lướt qua, chỉ thấy trong quán bar khắp nơi toàn là những kẻ đầu tóc đủ các màu,trên người thì xăm đầy các loại hoa văn, làm cho Vũ Gia Hiên nhớ lại chính mình thời còn trẻ.
Khi đó chính mình cũng giống như vậy, cả ngày trà trộn vào quán bar, tuy không nhuộm tóc và xăm hình giống bọn họ, nhưng ngày ngày đánh nhau uống rượu. Vì chuyện này, mà khiến cho Bố Già lo lắng rất nhiều, Vũ Gia Hiên cảm thấy chính mình cần phải xin lỗi Bố Già. Ngẫm lại trước kia, bản thân đúng là trẻ trâu. Nhân viên pha chế của quán bar là một phụ nữ trông khá trẻ, ước chừng 25~26 tuổi, khuôn mặt trắng nõn diễm lệ, một đôi mắt xếch tràn đầy mị lực câu hồn đoạt phách, trước ngực một đôi thỏ trắng nõn khá to trông vô cùng hấp dẫn. Khi Vũ Gia Hiên đi vào, cô liền quan sát hắn, cô đã làm tại nơi quán bar này cũng được hai ba năm rồi, đây là lần đầu tiên cô thấy một người đàn ông đầy vẻ nam tính đến như vậy, đặc biệt là đôi mắt kia, thâm thúy, tựa như bầu trời đêm mênh mông, khiến cô không cưỡng lại được mà đắm chìm vào trong đó.
“Anh đẹp trai, lần đầu tiên tới hả? Lúc trước chưa bao giờ gặp qua anh nha ” Người đẹp nhìn Vũ Gia Hiên trao cho hắn một ánh mắt dịu dàng, còn cố ý đem thân hình của mình nhích lại gần, đôi thỏ trắng khẽ rung nhẽ, nói. Vũ Gia Hiên hiểu rõ, làm người pha chế rượu ở quán ba tuy không có ai là người đỡ đầu che trở nhưng lại là người quen biết rộng nhất, nhưng lại quen biết rất nhiều người, muốn tìm người giúp đỡ, có lẽ nên nhờ đến sự trợ giúp của cô . Dù sao, chính bản thân còn chưa hiểu rõ mấy bọn côn đồ, cho dù tìm được người, người ta cũng chư chắc đã chịu giúp. Người đẹp đã chủ động như vậy, Vũ Gia Hiên tất nhiên sẽ không từ chối, dù sao, Vũ Gia Hiên cũng không phải chính nhân quân tử gì. Khẽ gật đầu, Vũ Gia Hiên nói:
“Ừ, hôm nay mới từ nước ngoài trở về. Quán bar này làm ăn không tệ , tôi nghĩ có rất nhiều người đến quán bar này là vì cô ? Tôi đã đi đến nhiều quán bar rồi , nhưng đây lại là lần đầu tiên thấy người pha chế rượu lại là một người đẹp đấy.”
Vũ Gia Hiên không bỏ lỡ thời cơ khen cô một câu, khóe miệng lộ ra nụ cười cười câu dẫn. Nghe xong Vũ Gia Hiên nịnh nọt người đẹp pha chế rượu nở nụ cười quyến rũ, nói:
“Anh đẹp trai, anh thật biết dỗ người. Quán bar này là địa bàn của anh Dược, không người nào dám đến đây gây chuyện, nên việc làm ăn tất nhiên là tốt rồi.”
Anh Dược là ai Vũ Gia Hiên không biết, nhưng có thể quản lý một quán bar như vậy, cho dù không phải là côn đồ, thì chắc cũng không thoát được việc có quan hệ với côn đồ. Vũ Gia Hiên mỉm cười, nói:
“Người đẹp, có thể hỏi thăm về một người không ?”
“Ok, anh muốn tìm ai? Muốn nghe ngóng tin tức, tôi có rất nhiều cách.” Người đẹp pha chế rượu vừa cười vừa nói.
Lấy trong ngực áo ra bản vẽ phác thảo chân dung cái gã nhà giàu , Vũ Gia Hiên đưa ra , nói:
“Tôi muốn tìm người này.”
Người đẹp pha chế rượu nhận lấy nhìn thoáng qua, hỏi:
“Tên là gì?”
“Tôi không biết, tôi chỉ biết là hắn ngày hôm qua vừa ngồi máy bay đến đây, còn ở bên ngoài sân bay đánh đạp một lão già nhặt rác .Thế nào ?có tìm được không ?” Vũ Gia Hiên hỏi.
Suy ngẫm một lúc, người đẹp pha chế rượu nói:
“Không thành vấn đề, nhưng cần một ít thời gian. Hay thế này, anh để lại số điện thoại, có tin tức tôi sẽ liên lạc với anh.”
“Ok!” Vũ Gia Hiên liền đồng ý, nhận cây bút từ người đẹp pha chế rượu đưa cho viết số di động của mình lên giấy.
“Giá tin tức là hai triệu, nhưng việc của anh khác là rắc rối , lấy anh ba triệu, đưa trước một nửa. Nếu không tìm thấy người, tiền đặt cọc không trả lại.” Người đẹp pha chế rượu nói một cách thuần thục.
Cô tuy không phải là nhân vật xã hội đen, nhưng vẫn là thể giúp đàn em của anh Dược nhận những việc làm ăn đơn giản , dù sao chỉ là tìm người , chuyện này quá đơn giản. Dù sao, mỗi lần nhận mấy việc làm ăn này ,cô cũng có được 10% tiền hoa hồng , tuy không nhiều lắm, nhưng coi như là khoản thu nhập thêm, tại sao lại không làm. Cho dù cô có ấn tượng khá tốt với Vũ Gia Hiên , nhưng quy tắc là quy tác không thể làm trái . Vũ Gia Hiên cũng không có cò kè mặc cả, rất thẳng thắn từ trong túi quần lấy ra hai triệu đưa cho cô, nói:
“Còn lại năm trăm nghìn coi như tôi mời cô uống rượu.”
Người đẹp pha chế rượu cũng không làm ra vẻ, cười nhận lấy, nói: “Cảm ơn nha, anh đẹp trai, đợi tin tốt của tôi.”
Vũ Gia Hiên khẽ gật đầu, liền nói
“Đi đây”, đứng dậy đi ra ngoài.
“Anh đẹp trai, gọi tôi Tiểu Long Nữ!” Người đẹp pha chế rượu kêu một tiếng. Vũ Gia Hiên có chút dừng lại, nhịn không được cười lên, quay đầu lại nhìn cô gái một cái, nói:
“Tôi nhớ kỹ rồi.”
Nói xong, nở nụ cười rồi đi ra ngoài. Tiểu Long Nữ, quả thật là tiên nữ, cô và Tiểu Long Nữ quả thật giống nhau đều đẹp, nếu như so sánh điểu khác nhau có lẽ là chỉ khác nhau về chỗ ở mà thôi.