Văn án
“Không cần!”
Sau đó, ánh mắt lại chuyển hướng về phía cửa sổ. “Phanh”một tiếng, trong buồng máy bay bỗng nhiên vang lên một tiếng súng,bốn gã đàn ông trung niên cầm súng đứng lên, trong tay cầm ak47 nhắm vào trong buồng hành khách. Đột nhiên xảy ra biến cố bất ngờ, lập tức khiến cho hành khách trong buồng khách hàng nhốn nháo loạn xạ, mọi người hoảng sợ nhìn về phía bốn tên cướp trước mặt.
“Đều không được nhúc nhích, lấy hết những thứ đáng giá trên người ra, bọn tao chỉ cần tiền, không muốn giết người, hi vọng chúng mày ngoan ngoãn phối hợp.” Trong đó một gã cướp nói. Vũ Gia Hiên chậm rãi quay đầu, nhìn thoáng qua, ánh mắt khẽ chuyển động. Mà người đeo giày tây bên cạch hắn đã sớm bị dọa cho toàn thân run rẩy. Tên cướp vừa nói chuyện vừa nhìn về một gã tên cướp lùn khẽ gật đầu, ý bảo hắn đi đến phòng điều khiển máy bay. Rất rõ ràng, trong bốn người này hắn chính là người cầm đầu. Hắn cũng không phải đồ đần, chỉ cần máy bay đáp xuống sân bay Hà Nội, như vậy thứ đợi bọn hắn chính là cái chết. Tại Hà Nội, cướp máy bay là hoạt động khủng bố, phạm tội này đủ khiến bọn hắn chết mấy trăm lần. Đợi tên cướp lùn quay người đi vào phòng điều khiển, tên cướp cầm đầu nhìn hai gã cướp còn lại nói :
“Chúng mày đi lấy hết tiền bạc về đây.”
Đối mặt tình huống như vậy, những người thành công sớm đã không biết làm thế nào, lúc tên cướp đem súng dí vào ót bọn họ, họ đều ngoan ngoãn đem những thứ đáng giá trên người giao ra. Trong đó một gã cướp đi tới bên cạnh Vũ Gia Hiên, quát:
“Mau lên, giao tiền ra!”