Ngoại tình - Chương 3:KHÔNG NHỮNG NGOẠI TÌNH
Đọc tin nhắn xong, Bạch Phi bất giác nhíu mày. Hắn vừa phát hiện ra Lý Đình Đình ngoại tình thì nhận được tin nhắn như thế này. Lẽ tự nhiên, Bạch Phi lập tức liên tưởng đến mối quan hệ giữa người gửi tin nhắn và Lý Đình Đình, đồng thời cũng vội vã trở về nhà.
Vừa về đến cổng nhà, Bạch Phi phát hiện trên cửa có dấu hiệu bị cạy phá liền vội vã đi vào nhà.
Đẩy cửa ra, hắn chỉ nhìn thấy một người phụ nữ tóc dài gợn sóng ngồi trên sô pha. Bên dưới gương mặt nhỏ nhắn, thanh thoát là phần cổ nõn nà trắng muốt. Điều khiến Bạch Phi say đắm chính là phần khe ngực lộ ra nơi khổ áo khoét sâu.
Đặc biệt, người phụ nữ này còn mặc một chiếc váy đỏ hở lưng, điều đó càng khiến cô ta trở nên quyến rũ.
Thấy Bạch Phi người phụ nữ này liền đứng dậy.
Bạch Phi đoán cô cao tầm 1m70, tất lưới kéo quá đầu gối, quả là một cực phẩm, Hắn nghĩ rằng, người phụ nữ này giống như những minh tinh Hồng Kông thế kỉ 19, đẹp đến mức không thể rời mắt.
“Tôi là Bạch Phi, cô là người tin nhắn đúng không?” Vốn dĩ Bạch Phi vẫn còn một chút bực bội, ấy vậy mà khi gặp người phụ nữ này, hắn lại trở lên luống cuống không biết phải làm gì.
Điều duy nhất khiến Bạch Phi giữ được lý trí chính là vẻ lạnh lùng của người phụ nữ này. Điều này khiến hắn ít nhiều cảm thấy sợ hãi.
“Tôi đẹp không? Thích tôi không?” Người phụ nữ nói bằng giọng đầy châm biếm mỉa mai.
Bạch Phi không ngờ rằng người phụ nữ này sẽ nói ra những lời như vậy. Hắn nhìn thẳng vào cô ta, cố bày ra bộ dạng không hiểu gì.
“Hừm!” Người phụ nữ lạnh lùng hắng giọng rồi giơ tay tặng ngay cho Bạch Phi một cái bạt tai. Bạch Phi không kịp tránh nên ăn trọn cái tát của người phụ nữ đó.
Nhưng Bạch Phi chưa kịp phản ứng, người phụ này đã cười lạnh: “Đàn ông đều là lũ đê tiện thấp hèn, lúc nào tinh trùng cũng dồn lên não, sớm muộn cũng có ngày chết ngay trên giường.”
Nói rồi, người phụ nữ này đá một chiếc USB: “Anh biết vì sao tôi tát thứ vô dụng như anh không? Nhìn cho rõ đây, vợ của mình cũng không quản được.”
Bạch Phi không có tâm trạng cãi nhau với cô ta mà nhặt USB cắm vào máy tính. Bên trong USB là mấy chục đoạn video, đều là quay Lý Đình Đình cùng một người đàn ông đầu hói ra vào khách sạn. Thế nhưng, chúng đều là video lấy từ camera an ninh, không có video quay cảnh trong phòng.
Bạch Phi nhận ra người đàn ông hói đầu đi cùng Lý Đình Đình này chính là viện trưởng nơi cô làm việc.
Bạch Phi cảm thấy đầu óc choáng váng. Trước giờ, hắn luôn cho rằng những video như thế này đều là giả cả, cho rằng vợ mình sẽ không ngoại tình. Thế nhưng khi đã xem những video livestream, Bạch Phi biết được rằng, Lý Đình Đình rất có khả năng ngoại tình với Vương Thuận.
Không ngờ rằng, đối tượng mà Lý Đình Đình ngoại tình lại là một ông chú đầu hói dung tục, bủn xỉn như vậy. Bạch Phi nổi cơn lôi đình nói: “Tại sao là hắn ta? Tại sao???”
“Tại sao ư? Chẳng phải vì chồng tôi có tiền sao?” Vợ của anh vì thấy anh vô dụng nên mới đi quyến rũ chồng tôi.” Người phụ nữ lạnh lùng nói.
Bạch Phi đã ngộ ra lý do tại sao người phụ nữ này tát hắn, tại sao cô tại lại xuất hiện vào lúc này: cô ta chính là vợ của Vương Thuận.
Nhưng dù Lý Đình Đình có ngoại tình thì Bạch Phi cũng không thể tin được cô ta lại là người chủ động dụ dỗ người khác. Hắn phản bác: “Cô có chứng cứ gì mà nói vợ tôi quyến rũ chồng cô. Tại sao không phải là chồng cô dụ dỗ vợ tôi chứ?”
Người phụ nữ này nhìn hắn rồi nói: “Anh cũng không muốn bị cắm sừng đúng không? Nếu như anh tin vợ anh thì tôi cho anh một cơ hội. Anh phải tìm cách chụp được chứng cứ ngoại tình của vợ anh. Nếu như thành công, tôi sẽ cho anh một món quà, hơn nữa còn giúp anh dạy dỗ Vương Thuận.”
Người phụ nữ nói như ra lệnh, không để cho Bạch Phi cơ hội ngắt lời. Cô đưa hắn một tấm danh thiếp rồi rời đi ngay sau đó.
Đọc thông tin trên tấm danh thiếp, hắn mới biết người phụ nữ này tên Triệu Văn Hân.
Nhận tấm danh thiếp, Bạch Phi bất lực lắc đầu ngao ngán. Hắn có cảm giác như người lưu lạc nơi chân trời góc bể. Hắn bị cắm sừng, Triệu Văn Hân chẳng phải cũng bị cắm sừng rồi sao?
Thật ra cho dù không có Triệu Văn Hân nhắc nhở, Bạch Phi cùng đã tính chuẩn bị đi tìm chứng cứ.
Khi Bạch Phi chuẩn bị mở phòng livestream ra xem thì nhận được cuộc gọi từ Lý Đình Đình. Cô ngầm nói rằng tối nay sẽ về nhà sớm. Nghe vậy, Bạch Phi đột nhiên cau mày.
Hắn đang chuẩn bị tìm chứng cứ phòng livestream thì Lý Đình Đình đột nhiên lại về nhà. Kế hoạch toang rồi.
Bạch Phi không tin lại có sự trùng hợp như vậy. Hắn mở phòng livestream ra xem thì lại nhìn thấy một nữ streamer khác đang nhảy một vũ điệu vô cùng kích thích, hấp dẫn.
Nếu là trước kia thì Bạch Phi sớm đã đắm chìm vào video này rồi. Thế nhưng, hiện tại, hắn hoàn toàn không có hứng thú.
Bất lực, Bạch Phi đành gõ bình luận: “Nữ streamer hôm qua đâu rồi, tại sao nay không thấy nữa vậy?”
Hắn vô cùng hy vọng sẽ có người trả lời, nhưng lại bị những bình luận khác đẩy trôi rồi, giống như mò kim đáy bể vậy, hoàn toàn bặt vô âm tín.
Khi Bạch Phị chuẩn bị tạm thời bỏ cuộc thì bỗng nhiên có một tài khoản gửi đến lời mời kết bạn. Chủ tài khoản này cũng chính là chủ phòng livestream.
Bạch Phi nhanh chóng phấn khích trở lại. Hắn đồng ý kết bạn rồi hỏi luôn: “Nữ streamer tối qua đâu rồi?”
“Chào anh, có phải anh đã ưng nữ streamer tối qua không? Bên chúng tôi có rất nhiều nữ streamer, ngày ngày đều thay nhau xếp ca làm. Nữ streamer hôm qua khoảng ba ngày nữa mới có thể tiếp tục công việc.” Chủ phòng kiên nhẫn giải thích.
Ba ngày nữa?
Bạch Phi có lẽ không thể đợi lâu như vậy, tiếp tục hỏi chủ phòng: “Nhưng tôi lại muốn xem cô ấy ngay bây giờ, có cách nào không? Không phải có loại phúc lợi video một với một sao?
“Haha, anh có vẻ rất hiểu quy tắc. Một với một không thành vấn đề, có điều anh phải làm thủ tục trở thành hội viên của chúng tôi và chi trả các khoản phí. Không những vậy, anh còn có cơ hội đến trực tiếp phòng livestream.” Chủ phòng tiếp tục nói: “Quy tắc là như thế này: nếu trong phòng livestream anh tặng đủ một vạn quà thì anh có thể gọi video call một với một với nữ streamer. Tuy nhiên nếu muốn gặp mặt trực tiếp, anh bắt buộc phải trở thành hội viên và trả một vạn. Khi đó, anh có thể lựa chọn hai trong số những nữ streamer của chúng tôi để “chơi đùa”, muốn chơi kiểu gì thì chơi.”
“Muốn chơi kiểu gì thì chơi”?
Bạch Phi lập tức nóng máu, chỉ cần trả phí thì có thể “chơi đùa”? Thế này thì có khác gì gái gọi. Hắn không thể ngờ rằng Lý Đình Đình không những ngoại tình mà còn trở thành gái gọi. Việc này thật sự đã giẫm đạp lên lòng tự trọng của hắn.
Bạch Phi không thể nào chấp nhận được sự thật này. Hắn vô cùng muốn gặp Lý Đình Đình, trực tiếp hỏi cô tại sao phải làm như vậy.
Hắn cho rằng bản thân đối xử với Lý Đình Đình không tệ. Lý Đình Đình không muốn sinh con, hắn không ép. Cô muốn quần áo túi xách hàng hiệu gì hắn đều đáp ứng. Vậy tại sao Lý Đình Đình phải đi làm gái gọi. Việc này không chỉ xúc phạm chính cô mà còn xúc phạm cả Bạch Phi.
Rốt cuộc thì lý do gì khiến cho Lý Đình Đình thà dấn thân vào con đường mại dâm chứ không chịu nói cho Bạch Phi biết chân tướng sự việc?
Lòng Bạch Phi ngoài cảm giác phẫn nộ còn là sự bất lực. Thế nhưng, hắn đã không bốc đồng, thay vào đó là rút điện thoại ra, gọi điện cho Triệu Văn Hân.
“Nhanh vậy đã có phát hiện mới rồi sao? Nếu như để tôi biết anh chỉ muốn trêu chọc tôi thì anh đã phí công vô ích rồi!” Giọng Triệu Văn Hân lạnh như băng.
Lúc này, Bạch Phi chẳng có tâm trạng cãi nhau, cũng không quan tâm đến sự xấu hổ của bản thân mà nói luôn tình huống bản thân gặp phải cho Triệu Văn Hân. Đến cuối cùng, Bạch Phi thậm chí còn nghiến răng nói: “Hai vạn phí điều tra này cô chắc chắn không thiếu, thế nên cô hãy trả phí, tôi muốn điều tra nhiều hơn nữa.”
“Anh đang kể chuyện cười sao? Hai vạn tệ mà anh cũng không có?” Triệu Văn Hân chế giễu: “Hơn nữa, vợ anh làm gái gọi thì liên quan gì đến tôi chứ?”
“Vợ tôi không thể tiếp xúc với cái ngành này được. Tôi phát hiện ra rằng, sau khi ở cùng với chồng cô, vợ tôi đã trở nên không bình thường. Tôi đoán rằng, người nhúng tay vào việc này chính là chồng cô.”
Suy đoán này của Bạch Phi là thuận miệng nói ra, nguyên nhân thực sự đằng sau chính là tiền nong trong nhà hắn đều giao cho Lý Đình Đình quản lý. Lúc này hắn muốn đi điều tra thì cùng chẳng thể móc đâu ra được hai vạn tệ.
“Đồ nhu nhược.” Triệu Văn Hân tiếp tục chế giễu: “Hai vạn đúng không? Tôi có thể trả, thế nhưng anh phải đích thân đến phòng 666 khách sạn Tinh Hà để lấy tiền.”
Nói xong, Triệu Văn Hân liền tắt điện thoại.
Bạch Phi siết chặt nắm đấm. Nếu không phải vì tình thế ép buộc thì Bạch Phi đã chẳng phải đi đến bước đường này.