Ngoại tình - Chương 12 CỞI SẠCH
Bạch Phi cũng nhanh chóng rời khỏi khách sạn, nhưng hắn không gấp rút đi ngay mà ở cửa khách sạn chờ Kỳ Kỳ xuất hiện. Bạch Phi cảm thấy Kỳ Kỳ biết rất nhiều bí mật nhưng không muốn nói với hắn, vì vậy hắn định sẽ theo đuôi cô ta, xem xem cô ta rốt cuộc có việc gấp gì mới chịu nói ra bí mật và nhanh chóng rời đi.
Chỉ có khi làm rõ vấn đề này thì hắn mới có thể nắm chắc điểm yếu khác của Kỳ Kỳ, đến lúc đó sẽ có cơ hội tra hỏi cô ta, hắn không tin cô ta không nói cho hắn chân tướng.
Không lâu sau, Kỳ Kỳ đi ra khỏi khách sạn, cô ta đã hoàn toàn lột bỏ bộ trang phục gợi cảm, khoác lên mình bộ quần áo thường ngày. Trông cô ta hoàn toàn khác với vài phút trước. Kỳ Kỳ lúc này trông giống như nữ thần trường học, thanh xuân, xinh đẹp, đáng yêu.
Hoàn toàn không cho người khác liên tưởng đến nữ streamer quyến rũ kia, thậm chí có thể nói là gái mại dâm.
Bạch Phi gọi một chiếc taxi theo sau Kỳ Kỳ.
Một lúc sau, Kỳ Kỳ xuống xe tại trước cửa một nhà hàng, Bạch Phi nhận thấy đây là một nhà hàng phương Tây, cô ta cười cười nói nói cùng với một chàng thanh niên có tướng mạo anh tú.
Bạch Phi đột nhiên bừng tỉnh, bởi hắn đã từng gặp qua người đàn ông này, chính là bác sĩ của bệnh viện Mỹ Lệ, và là bạn trai của Kỳ Kỳ.
Nhìn thấy cảnh hai người cùng nhau thổi nến trên bánh sinh nhật, Bạch Phi mới hiểu ra, hóa ra nguyên nhân cô ta vội vội vàng vàng rời đi là để đón sinh nhật cùng bạn trai.
Đối với việc này, Bạch Phi hoàn toàn có thể hiểu được, nếu như không xuất hiện trong sinh nhật của người yêu thì tình cảm của hai người chắc chắn sẽ rạn nứt.
Nhưng càng như vậy, Bạch Phi càng khó chịu, bạn trai của cô ta là một bác sĩ, kiếm tiền cũng không ít. Nếu đã như vậy thì tại sao cô ta lại làm công việc đó để kiếm tiền?
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy kỳ lạ, sau đó liền chụp ảnh lại làm chứng cứ.
Đợi đến sau này tra hỏi cô ta, hắn có thể dùng điểm yếu này để ép cô ta tiết lộ chân tướng.
Nhưng tại sao lại nói là tiếp tục tra hỏi?
Bởi vì sau khi ăn cơm xong, Kỳ Kỳ sẽ trực tiếp đi đến khách sạn. Trong giây phút hạnh phúc của đôi tình nhân, hắn cũng không muốn quấy rầy. Đợi chờ nhiều ngày như vậy rồi, chỉ vài phút con con thế này cũng không là gì.
Nếu như khiến cho cô ta sốt ruột, chưa chắc đã moi được chút thông tin nào, vì vậy Bạch Phi chỉ đành kiên nhẫn chờ đợi. Dù sao thì bây giờ cũng xem như có chút manh mối, hắn cũng không cần gấp gáp. Chuẩn bị quay trở về nhà thì đột nhiên điện thoại xuất hiện dòng tin nhắn của Triệu Văn Hân, rủ hắn ra ngoài chơi.
Đối với yêu cầu của Triệu Văn Hân, Bách Phi không thể từ chối, bởi vì cô ta đã bỏ không ra hai vạn tệ giúp hắn, chính vì thế nên hắn hoàn toàn không có quyền từ chối.
Vả lại việc Triệu Văn Hân đến tìm hắn lúc nửa đêm cũng chẳng phải bình thường. Vừa rồi bị Kỳ Kỳ kích thích nhưng lại chưa làm chuyện đó nên trong lòng có chút khó chịu, khi nghĩ đến thân hình hấp dẫn khác, Bạch Phi lại bắt đầu nôn nóng.
Nhưng hắn cũng có chút đề phòng, bởi vì Triệu Văn Hân không phải là một người phụ nữ bình thường, thích ngược đãi và sở thích kỳ dị, đây là điều mà Bạch Phi không thể tiếp nhận.
Lúc này, điện thoại của Bạch Phi lại vang lên, không phải tin nhắn của Triệu Văn Hân, mà là tin nhắn của Lý Đình Đình.
“Ông xã, em tăng ca xong rồi, anh lúc nào tan làm?”
Nhìn dòng tin nhắn, Bạch Phi cười nhạt, cùng với người đàn ông khác chơi đã rồi mới nhớ đến hắn, đúng là nực cười.
Bây giờ Bạch Phi không hề muốn thấy mặt vợ, nhất là khi cô ta vừa ân ái cùng người đàn ông khác, toàn thân nhất định rất dơ bẩn, khiến cho hắn ghê tởm.
Hắn quyết định đến chỗ Triệu Văn Hân và không về nhà.
Đút điện thoại vào túi quần, Bạch Phi bắt taxi đến chỗ mà Triệu Văn Hân đặt trước. Đây là một căn phòng xa xỉ của một hộp đêm, số phòng cũng cực kỳ sang chảnh: 99999, là phòng xịn nhất ở đây.
Bạch Phi chưa từng chơi qua đêm ở một nơi như vậy, một là bởi vì toàn bộ tiền lương đều do vợ giữ, hai là hắn không thích mấy thú vui như vậy, đối với mấy nơi như này không hề có chút hiểu biết nào.
Bước vào căn phòng định trước, Bạch Phi liền trông thấy Triệu Văn Hân đang ngồi trên chiếc sofa dài, bên cạnh có hai người đàn ông.
Trông thấy cảnh này, Bạch Phi có chút ngạc nhiên. Cổ hai người đàn ông kia đeo hai dây xích, khiến hắn nghĩ đến khẩu vị kỳ quái của Triệu Văn Hân.
Nhìn thấy Bạch Phi, Triệu Văn Hân liền cười và nói:
“Đến rồi à, mau lại đây ngồi.”
Bạch Phi gật đầu, nhưng không đến bên Triệu Văn Hân mà tìm một chỗ trống để ngồi. Hắn có chút khó hiểu, tại sao cô ta đã tìm được hai người đàn ông bảnh bao rồi vẫn còn gọi hắn đến?
Triệu Văn Hân ngước đầu lên nhìn Bạch Phi, cười và nói:
“Đến thì cũng đến rồi, vậy sẽ tìm hai cô em xinh đẹp chơi cùng với anh.”
Cô ta vỗ tay, sau đó vài cô mỹ nữ liền xuất hiện trong phòng.
Bạch Phi có chút rung động, đây đều là mấy cô gái xinh đẹp, ăn mặc quyết rũ, vừa nhìn là biết đều mà mấy em bồi rượu.
Dù sao cũng là Triệu Văn Hân trả tiền, Bạch Phi không chút do dự chọn ra hai người.
Có điều hắn không biết nên làm gì, cứ thế ngồi yên, còn hai cô em gái kia đều rất chủ động, vuốt ve người Bạch Phi.
Bạch Phi thấy hai cô gái này rất can đảm, chính vì vậy hắn cũng đưa tay vuốt ve, bắt đầu chơi đùa. Hai cô gái kia đều rất mạnh dạn, không chút ngại ngùng, khiến hắn rất hài lòng.
Nhưng mới chơi được một lúc Bạch Phi bắt đầu thấy vô vị, bởi vì ở đây chỉ được sờ, không được lên giường. Lúc này hắn đang nổi lên ham muốn mà phải kìm lại, rất khó chịu.
Triệu Văn Hân nhìn thấy nét mặt cổ quái của Bạch Phi, liền đưa ra một trò chơi.
Quy tắc trò chơi rất đơn giản, tung xúc sắc lên, số của ai nhỏ hơn thì người đó phải cởi quần áo.
Bạch Phi thấy trò chơi này rất kích thích, bởi vì hắn chưa từng chơi.
Chơi được một lúc, Bạch Phi phát hiện ra hai người đàn ông bên cạnh Triệu Văn Hân đã cởi toàn bộ quần áo ra rồi, chỉ còn hai cái xích trên cổ.
Quay đầu nhìn sang hai cô gái bên cạnh mình cũng đã cởi toàn bộ, duy chỉ có hắn và Triệu Văn Hân là chưa làm sao.
Điều này khiến Bạch Phi hoài nghi, theo lý mà nói, hắn ta không hề may mắn, cũng không giỏi chơi game, nhưng lại có thể chơi đến tận cùng, không cần nghĩ nhiều hắn cũng biết. Rõ ràng là bốn người họ đang nhường hắn và Triệu Văn Hân.
Bạch Phi lúc này mới ngộ ra, bốn người họ chắc chắn là có sắp đặt trước, nếu không thì không thể làm được như vậy.
Quả thật mỗi nghề đều có cái khó, ngay cả nghề tiếp rượu này cũng phải khiến khách hàng vui lòng.
Nhưng mà giờ đã cởi hết rồi, họ cũng không còn gì để thua nữa.
Vòng thứ nhất kết thúc, hai người đàn ông đều thua hết rồi, Bạch Phi bắt đầu trông đợi, không còn gì để cởi nữa rồi, tiếp theo họ còn có thể làm gì…