Ngoại tình - Chương 11: QUAY TRỘM
Kỳ Kỳ đặt chiếc hộp dụng cụ sang một bên, nói:
“Quý khách, hay là chúng ta đi tắm trước, tôi sẽ giúp ngài tắm sạch sẽ.”
Bạch Phi từ trước tới nay chưa cùng với người con gái khác tắm chung bao giờ, kể cả Lý Đinh Đinh cũng vậy. Nghĩ ngợi một chút, hắn ta liền nghe theo lời Kỳ Kỳ, cùng cô ta đi vào phòng tắm.
Vào đến phòng, Kỳ Kỳ cởi hết quần áo trên người Bạch Phi lẫn trên người mình. Bạch Phi có chút ngượng ngùng, sợ rằng Kỳ Kỳ sẽ chê cười mình nên không dám để lộ ra.
Vì chiếc mặt nạ nên cô ta không hề nhìn thấy vẻ mặt của Bạch Phi, vì vậy hắn ta cố ra vẻ bình tĩnh, bắt đầu ngắm nghía thân hình của Kỳ Kỳ, nó cũng giống như bao cô gái khác, không có gì hơn.
Nhược điểm duy nhất đó là cô ta hơi gầy, không có cảm giác quyến rũ, mạnh mẽ.
Kỳ Kỳ bật vòi hoa sen ở mức cao nhất. Căn phòng vốn dĩ yên tĩnh, nay trở nên ồn ào vì tiếng nước chảy.
Bạch Phi không hiểu, tại sao cô ta lại để mức cao nhất?
Sau đó cơ thể cô ta lại dính chặt trên người hắn.
“Ông chủ, ngài có muốn cởi mặt nạ xuống không? Như vậy chúng ta chơi sẽ càng đã.”
Bạch Phi lắc đầu, thật ra hắn ta không muốn người khác nhìn thấy tướng mạo thật của mình. Quan trọng nhất là hắn và Kỳ Kỳ đã từng gặp nhau ở bệnh viện. Mặc dù chỉ là mấy giây ngắn ngủi nhưng đối phương chắc chắn sẽ nhận ra. Lỡ như sự việc này đến tai Lý Đình Đình, sau này có muốn điều tra tiếp cũng không được nữa rồi.
Kỳ Kỳ cũng không miễn cưỡng, ngược lại còn xin lỗi Bạch Phi:
“Quý khách, thật ra chỗ chúng tôi quy định rất đơn giản, chính là có thể chơi hai lần, nhưng bây giờ tôi có chút việc phải làm, lát nữa sẽ đi. Hay là tôi sẽ giúp ngài giải quyết trong bồn tắm một lần, sau đó trên giường một lần. Ngài thấy có được không? Nếu dùng tay vẫn chưa khiến ngài hài lòng, tôi sẽ dùng miệng.”
Bạch Phi không trả lời ngay lập tức, bởi vì hắn nghĩ đến chuyện hôm qua. Hôm qua ở khách sạn, Lý Đình Đình không lập rức rời đi, có lẽ cũng là để thương lượng với khách hàng như này, chính là hi vọng nhanh chóng giải quyết, sau đó đi xuống tìm hắn.
Hắn thầm nghĩ rất có khả năng là như vậy bởi vì mọi thứ đều trùng khớp.
“Nếu nhà cô có việc thì sao cô không nghỉ phép?” Bạch Phi cố ý hỏi với giọng điều không hài lòng.
Dù sao Kỳ Kỳ cũng là con cờ để hắn tìm ra chân tướng, hắn muốn hỏi cô ta một vài thứ, như thế sẽ dễ dàng hơn chút.
“Chúng tôi ở đây không có kỳ nghỉ, trừ phi đó là việc gấp, đương nhiên việc này cũng là một ngày lễn. Ngoài cái đó ra thì chúng tôi không được phép nghỉ.” Kỳ Kỳ giải thích.
“Sao lại không có ngày nghỉ?”
Bạch Phi khó hiểu, bởi vì Lý Đình Đình còn có lúc không phải tăng ca và trở về nhà.
Lý Đình Đình xin về nghỉ ngơi, việc này cũng tính là nghỉ phép.
Kỳ Kỳ lắc đầu:
“Ở đâu quả thực không hề có ngày nghỉ, tôi làm cũng chỉ vì muốn kiếm tiền, dù sao việc này kiếm tiền nhhắn nên tôi đành phục tùng mệnh lệnh.”
Bạch Phi đột nhiên nghĩ, nếu như Lý Đình Đình cũng vì muốn kiếm tiền mà làm cái này thì sao.
Nhưng nhà hắn không phải thuộc dạng nghèo đói, tại sao cô phải chọn con đường này?
Nghĩ vậy, Bạch Phi liền đem những thắc mắc trong lòng hỏi Kỳ Kỳ:
“Tại sao cô chọn con đường này?”
Hắn nghĩ cô ta và Lý Đình Đình giống nhau, lại cùng chọn công việc này, chắc chắn trong đó có điều uẩn khúc.
“Đương nhiên là để kiếm tiền ạ.”
Kỳ Kỳ lập tức trả lời, nhưng Bạch Phi thấy rõ trong giọng điệu cô ta có gì đó bất thường. Hắn thầm nghĩ việc này chắc chắn không hề đơn giản.
Bạch Phi đổi sang câu hỏi khác:
“Vậy tại sao vừa rồi cô muốn đổi phòng? Như vậy không phải còn tốn thời gian hơn sao? Cô không muốn đi sớm hơn à?”
“Cũng không có gì to tát, chỉ là quý khách không quen ở đây, hoặc là có sở thích đặc biệt, muốn đổi sang phòng chủ chốt.” Kỳ Kỳ đáp
Bạch Phi nhận thấy cô ta bắt đầu nghi ngờ, cho dù hỏi thêm cũng chưa chắc nhận được câu trả lời hắn muốn, chỉ đành đánh vào điểm yếu của cô ta
“Cô trước đây làm việc ở bệnh viện Mỹ Lệ đúng không?”
“Đó là bệnh viện nào, tôi chưa từng nghe qua.” Kỳ Kỳ lộ ra vẻ mặt vô tội.
Bạch Phi cười nhạt:
“Nếu như cô không biết,tại sao lại cố ý tỏ vẻ vô tội?”
Ánh mắt cô ta lạnh lùng, mặt co lại hỏi:
“Anh quen biết tôi? Anh muốn giở trò gì? Đến đây có mục đích gì?”
“Tôi không hề có ác ý, chỉ đơn giản là muốn cô trả lời giúp tôi vài câu hỏi.” Bạch Phi trả lời thật lòng.
Kỳ Kỳ có vẻ không tin tưởng lời Bạch Phi nói, đưa tay ra toan bỏ mặt nạ của Bạch Phi nhưng bị hắn chặn lại.
Bạch Phi lãnh đạm nói:
“Nếu như cô nhất quyết muốn biết tôi là ai, thì e rằng không có cơ hội rồi, cô không phải là đối thủ của tôi, thành thật trả lời câu hỏi của tôi, tôi sẽ không đến bệnh viện tố cáo cô.”
Kỳ Kỳ dường như mất hết đi hết sức lực, thở dài, nói:
“Vậy được thôi, tôi sẽ trả lời mọi câu hỏi của anh, nhưng anh không được tiết lộ chuyện này ra ngoài.”
“Không thành vấn đề.” Bạch Phi gật đầu, vốn dĩ hắn cũng chỉ muốn hỏi vài câu hỏi. Nếu như tiết lộ ra ngoài, người khác cũng sẽ biết người đưa ra thông tin là hắn. Rốt cuộc như vậy thì kế hoạch của hắn sẽ bị phá sản, không còn cách nào điều tra chân tướng.
Chưa đợi đến khi Bạch Phi đưa ra câu hỏi thì Kỳ Kỳ đã mở miệng:
“Quý khách, tôi nghĩ có một số việc tôi không thể nói ra, tôi chỉ nói cho ngài một bí mật, sau đó ngài để tôi đi, được không?”
“Vậy cô nói trước đi.” Bạch Phi cười lạnh lùng, hắn không phải kẻ ngốc, nếu như cô ta nói vài thứ không đúng thì hắn chịu thiệt rồi. Huống hồ hắn chỉ muốn biết những việc liên quan đến Lý Đình Đình.
Kỳ Kỳ không còn lựa chọn khác, chỉ đành nói ra bí mật.
“Thật ra ở đây có lắp một chiếc máy quay ẩn, vì vậy tôi mới muốn rời đi sớm, đổi một chỗ khác, nếu không mọi thứ đều sẽ bị quay lại. Lúc nãy ngài nói quá to nên tôi mới không nói ra. Tiếng nước chảy to là để ngăn giọng nói của tôi bị truyền ra ngoài.”
Bạch Phi nghe xong thì khựng lại, hắn không ngờ rằng trong đây có máy quay ẩn, việc này khiến hắn có chút giật mình.
Rốt cuộc lúc nãy không dừng lại, ở đây làm chuyện đó thì không phải sẽ bị người khác quay lại sao?
Nếu như đoạn phim đó bị người quen nhìn thấy thì hắn làm gì còn mặt mũi nào nữa?
May là Bạch Phi chưa làm chuyện đó, cũng chưa tháo mặt nạ, nếu không thì bây giờ nói ra cũng quá muộn rồi!
Bạch Phi cau mày hỏi:
“Rốt cuộc ai đã lắp đặt nó, họ có mục đích gì? Nếu như cô đã biết rồi thì tại sao vẫn đồng ý đến đây? Lẽ nào cô không sợ đoạn phim này sẽ bị truyền ra ngoài sao?”
Bạch Phi nói liền một mạch những câu hỏi trong đầu, thực ra hắn cũng có chút lo lắng, lỡ như điều cô ta nói là giả, chỉ muốn lừa hắn thì sao?
Kỳ Kỳ thở dài, nói khẽ:
“Chúng tôi ngày nào cũng làm việc này, có ai là chưa nhìn thấy, chúng tôi cũng không sợ đoạn video bị lộ ra ngoài, bởi vì xem video thì phải trả tiền. Thực ra ở chỗ chúng tôi người xem trực tiếp rất ít, nếu không tôi cũng sẽ không làm cái ngành này để kiếm tiền.”
Bạch Phi nghĩ cô ta hàng ngày đều bị quay như vậy thì sớm cũng đã quen rồi.
Hắn cảm nhận thấy Kỳ Kỳ có chút bi ai, nghĩ đến Lý Đình Đình cũng như vậy, lòng hắn càng thêm khó chịu và bực bội. Kỳ Kỳ nếu như đã nói ra bí mật này thì cũng có nghĩa là cô ta thực sự muốn nhanh chóng rời khỏi căn phòng, thực sự có chuyện cần làm.
Bạch Phi không muốn làm khó Kỳ Kỳ thêm nữa, lúc này ngọn lửa trong lòng hắn cũng đã dịu đi ít nhiều. Vì thế hắn gật đầu, nói:
“Được, cô cũng đã nói bí mật rồi, tôi sẽ để cô đi, nhưng cô phải để lại số điện thoại cho tôi, tôi vẫn còn một số thắc mắc, đợi sau này sẽ hỏi cô.”
Kỳ Kỳ gật đầu, đưa số điện thoại cho hắn.
Trước khi rời đi, cô ta vẫn cố tra hỏi Bạch Phi:
“Quý khách, có phải chúng ta đã từng gặp nhau?”
“Cái này thì cô không cần biết.” Hắn lạnh nhạt đáp.
Trong mắt Kỳ Kỳ thoáng chút thất vọng, nhìn chằm chằm Bạch Phi rồi rời khỏi phòng tắm.