Hôn Nhân Cô Đơn Lạnh Lẽo - Chương 1: Ngọn lửa trong lòng
Ngoài cửa sổ, những hạt tuyết li ti lất phất bay.
Trong căn phòng sang trọng, bầu không khí ấm áp mà tinh tế vô cùng.
Ánh đèn mờ ảo tỏa ra từ chiếc đèn trên tường, tựa như những ngôi sao mang màu sắc ảm đạm, khiến cả căn phòng hào hoa tráng lệ như vừa ấm áp tràn ngập mùi hương lại mang theo chút gì đó ám muội.
Trong căn phòng lộng lẫy xa hoa ấy, một cô gái trẻ đang nằm mê man trên chiếc chăn lông lụa cao cấp.
Làn da trắng nõn căn tràn nét thanh xuân như tỏa ra hơi thở tươi mới ngây thơ thuần khiết của cô gái trẻ, tựa như một viên ngọc tinh khiết vô giá, có thể sánh với những hạt tuyết trắng ngoài kia.
Cô khẽ trằn trọc trở mình, mái tóc dài đen nhánh trải thành một bông hồng đen đẹp lộng lẫy trên tấm chăn.
Ở cô toát ra sự tươi trẻ, nét ngây thơ và cả sự gợi cảm chưa được khai phá…
Đôi chân thon thả, nét mặt ngây thơ đáng yêu dường như đang đưa ra lời gọi mời gián tiếp.
Gã đàn ông trước giường khẽ nhấp một ngụm rượu ngon trong ly, ánh mắt lộ rõ ngọn lửa dục vọng mãnh liệt, đầy thích thú ngắm nhìn người đẹp thanh tú tựa như được chạm khắc bằng ngọc trên giường. Miệng gã khẽ nhếch lên một cái, nụ cười vô cùng đắc ý, vô cùng hả hê.
Vừa nhìn đã biết là một cô gái ngây thơ thuần khiết rồi.
Quả không sai! Đúng là đáng đồng tiền bát gạo.
“Nước, nước…” Cô gái nhỏ đầu óc mê man trên giường khẽ gọi. Dường như có ngọn lửa đang bùng cháy trong cổ họng cô, trong cơ thể dường như cũng có ngọn lửa khác đang bùng cháy, khiến cô nóng đến mức cảm tưởng mình như một con cá bị mắc cạn, cô cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi.
“Nước, nước…” Giọng nói mềm mại của cô tựa như móng vuốt của chú mèo nhỏ khiêu khích dây thần kinh yếu ớt của gã đàn ông kia.
Gã đứng dậy, bước đến trước giường, nhẹ nhàng đỡ cô gái ở trên giường lên.
“Khát à?” Gã đàn ông trêu chọc nói.
“Khát quá, tôi muốn uống nước…” Cô gái khẽ nói như một kẻ mộng du.
Cô khó khăn mở mắt ra, lại mơ hồ nhìn thấy một người đàn ông lạ lẫm đang đứng trước mặt mình, đây là mơ sao?
Cô gái lại nhắm mắt lại.
Người đàn ông cười nhạt, gã xoay người lại, rót cho cô gái một ly Jack Daniels.
Cô gái nhanh chóng đón lấy, nhìn cô giống như một cây mạ non gặp hạn hán lâu ngày, nay bất ngờ đón được cơn mưa vậy, cầm ly rượu uống cạn vào bụng. Kết quả là, đầu óc khó khăn lắm mới tỉnh táo lại một chút nay lại chìm trong mơ màng.
Thứ chất lỏng lóng lánh màu hổ phách ấy thuận theo chiếc cằm xinh đẹp, chiếc cổ thon dài và xương quai xanh quyến rũ đổ xuống ngực, dáng vẻ gợi tình.
Gã đàn ông nhìn dáng vẻ lười biếng mà quyến rũ của cô gái trước mặt, hai mắt như bắn ra lửa.
Gã không nhịn được nữa rồi, vươn hai tay như quỷ dữ của mình ra, giữ chặt lấy cô gái đầu óc không tỉnh táo kia.
Gương cửa sổ bám tuyết trắng phản chiếu nụ cười nhếch mép của gã…
Đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc này này, cô gái Lục Triển Nhan dường như đã tỉnh táo hơn một chút, cô gắng gượng mở mắt ra, ánh mắt điên cuồng mang theo thú tính cùng bàn tay to lớn giữ chặt lấy cơ thể cô của người đàn ông trước mặt khiến cô khiếp sợ.
“Á? Ông là ai? Ông buông tôi ra!” Cô cố gắng vùng vẫy, tiếc rằng bản thân cô lại chẳng còn chút sức lực nào.
“Anh là ai à? Anh là người đàn ông mua đêm đầu tiên của em đây, người đàn ông giúp em sung sướng.” Gã nhếch miệng cười như điên.
“Thả tôi ra!” Triển Nhan liều mạng vùng vẫy, cô sờ thấy ly rượu vừa nãy, cô vung mạnh lên, ly rượu đập vào trên tường, lập tức mảnh vỡ văng tung tóe. Triển Nhan hung hăng trượt mảnh vỡ của ly rượu vào cánh tay mình, máu tươi lập tức chảy xuống.
Cơn đau, khiến cô tỉnh táo lại!
Triển Nhan vung chiếc cốc vỡ trong tay ra, người đàn ông dục vọng điên cuồng kia cũng bị cô ép lùi mấy bước. Kì lạ, chơi gái nhiều thế rồi, nhưng chỉ duy nhất cô gái này lại cương quyết chống đối như thế.
“Thú vị đấy, em gái mạnh mẽ quá nhỉ, em càng chống cự mạnh như thế, anh đây lại càng hứng thú, nào, em gái, chúng ta cùng chơi vui vẻ chút nào.” Gã đàn ông đó vừa cười vừa nói, sự hứng thú trong gã bỗng được cô gái cương quyết chống đối này khơi dậy.
Trong lúc nói chuyện, gã lao tới tựa như con ác quỷ, mục đích là tóm Triển Nhan về, nhanh như chớp, đôi bàn tay to lớn của gã đã giữ chặt lấy bả vai của Triển Nhan.
Nhưng Triển Nhan sao có thể để gã đạt được mục đích? Dù đã trúng thuốc mê, lúc này thân thể yếu ớt của cô gần như trói gà còn không chặt, nhưng cô vẫn không thể để gã đạt được ý xấu.
Triển Nhan quay đầu lại, cắn mạnh một cái vào bàn tay to lớn đang giữ vai mình của gã.
“Aaaaa, con nhóc đáng chết này…” Gã đàn ông lập tức ôm lấy tay của mình rồi thét lên.
Triển Nhan nhân cơ hội này, nhanh chóng mở khóa cửa, mở cửa lao ra ngoài.
Cô muốn chạy trốn! Thoát khỏi nơi địa ngục này! Bởi vì sau lưng cô là một con ác quỷ!
Nhưng, ngay khi cô sắp chạy đến thang máy, gã đàn ông kia đã nhanh chóng lao tới, túm lấy tóc của Triển Nhan từ đằng sau, hung hăng đẩy Triển Nhan ngã xuống đất.
Không đợi Triển Nhan xoay người lại, gã đã hung hăng cưỡi lên người Triển Nhan.
Đúng lúc này, xuất hiện thêm ba đến bốn tên mặc vest đen bước ra từ phòng bên cạnh, chúng xông tới, giữ chặt tay chân Triển Nhan, một trong số đó hung hăng nắm lấy tay Triển Nhan đập mạnh xuống sàn. Triển Nhan cảm thấy xương bàn tay mình gần như vỡ vụn, chiếc ly thủy tinh tuột ra khỏi tay, đôi tay vốn mềm mại yếu đuối của cô đầy máu.
“Ông chủ, con bé này vẫn còn chống đối lắm, chúng em giúp anh giữ chặt nó lại rồi.” Một tên mặc đồ đen nói.
“Con nhóc chết tiệt này, mày không muốn “làm” trong phòng sao? Được, vậy chúng ta làm ở ngoài này, thế này sẽ càng sướng hơn đúng không nào? Được, tao cho mày toại nguyện!” Gã đàn ông đó vừa nói những lời thô tục, vừa hung hăng xé toạc lớp quần áo mỏng dính trên người Triển Nhan.
Triển Nhan đương nhiên không thể để gã toại nguyện, cô vừa cố gắng giữ chặt quần áo của mình, không để cho gã xé ra, vừa muốn đá gã đàn ông ghê tởm đó ra khỏi người mình, nhưng, sức lực của một cô gái chưa tròn hai mươi, sao có thể là đối thủ của một người đàn ông man rợ này?
“Cứu tôi, cứu tôi với…” Triển Nhan kêu lớn lên, nhưng, hành lang tráng lệ rộng lớn yên tĩnh như thế này, ngoài mấy tên súc sinh này ra thì chẳng còn ai nữa, ai đến cứu mình đây?
Ngay khi Triển Nhan không thể chống đỡ nổi nữa, chiếc áo sơ mi trên người cô đã bị xé toang hoàn toàn, để lộ chiếc áo lót màu hồng bên trong, thì cửa thang máy mở ra, người đàn ông trong thang máy sửng sốt nhìn những gì đang diễn ra trước mắt mình.
Anh không nghĩ thang máy sẽ mở ở tầng này, càng không nghĩ rằng sẽ diễn ra một cảnh “mây mưa” ngay trước mặt mình.
Sau đó, anh nhẹ nhàng bước ra ngoài.
“Ồ, thân là thằng đàn ông, lại đi ép phụ nữ làm những việc họ không muốn, có phải mất mặt lắm không? Nếu thật sự có sức hấp dẫn, khiến người phụ nữ can tâm tình nguyện ngả vào lòng mình mới hay chứ, chơi trò cưỡng ép, thú vị lắm sao?” Người đàn ông trẻ tuổi lạnh lùng nói.
Giọng nói bất ngờ này, khiến gã đàn ông vốn đang hưng phấn hừng hực dừng tay lại, dường như cả gã cùng Triển Nhan đang sợ đến ngây người kia cùng ngẩng đầu lên. Chỉ thấy một người đàn ông trẻ khoảng chừng 27, 28 tuổi đang đứng trước mặt mình, anh rất cao, dáng người cao ráo rắn rỏi, anh rất điển trai, ánh đèn hành lang mờ ảo chiếu vào gương mặt anh tuấn tựa con lai của anh càng làm bật lên nét khôi ngô tuấn tú, phóng khoáng thoát tục.
“Cứu tôi với…” Triển Nhan như người sắp chết đuối vớ được sợi rơm cuối cùng, liều mình kêu cứu với người đàn ông kia.