Có nữ nhi là có dầu - Chương 3
8
Thì ra là nằm mơ một lần.
Toàn thân quần áo của ta đã ướt đẫm mồ hôi, dinh dính nhơm nhớp, quấn trên người, khó chịu nói không nên lời.
“Thu dầu xong đi ra đường mua hai bao thuốc diệt chuột từ Trương lão tam. Tối hôm qua con chuột kia kêu cả đêm, giày vò đến mức hai ta không ngủ được.”
Ta xem bát nước trống trên bàn, nhất thời cũng không rõ tối hôm qua rốt cuộc có phải mộng hay không, sờ lá bùa lão hòa thượng trong lòng đưa, lại hóa thành tro.
Xem ra, đây không phải mơ.
9
Mãi cho đến phường dầu, ta vẫn luôn cân nhắc chuyện tối hôm qua, luôn cảm thấy đại muội muội kia có điểm gì đó không đúng, về phần kỳ quái chỗ nào, không đợi ta nghĩ rõ ràng, đã lại xảy ra chuyện.
Nhị muội muội cũng không chịu được.
Nàng mở to hai mắt nhìn xà nhà, hô hấp dồn dập, miệng há lớn đến độ cong không thể tưởng tượng nổi.
Ta không để ý tới thu dầu, vội vàng gọi phụ thân tới.
Cha xem xét, mắng to xui xẻo, lại bảo ta đi mời ngũ bà.
Ai ngờ, ngũ bà vừa nhìn thấy ta, hai mắt vẩn đục híp lại một chút.
“Gần đây có phải ngươi gặp người nào không?”
Ta vội lắc đầu.
Ngũ Bà hừ lạnh một tiếng: “Tốt nhất là không. Nếu như ngươi sinh lòng ngoài ý muốn, xem cha ngươi có lột da ngươi không!”
Ta gật đầu đồng ý, cẩn thận đỡ Ngũ Bà đến nhà ta.
10
Ngũ bà là chân nhỏ, đi đường không chậm chút nào, nhưng lúc chúng ta đến vẫn muộn, ánh mắt nhị muội đã tan đi.
“Là đại muội cầm đi một bát mệnh đăng của nhị muội, chỉ còn lại một ngọn đương nhiên là không sống nổi.”
“Đáng tiếc, trên người còn có thể ra hai cân dầu.” Ngũ Bà nhéo nhéo da thịt của Nhị muội muội nói.
Cha ta vừa nghe, tức giận một cước đạp bay ta: “Đồ đê tiện, bảo ngươi ham ngủ! Về sau ăn ở đều ở phường dầu này, chết thêm một người, lão tử sẽ nướng ngươi!”
Ta đang ngã đúng lúc bên cạnh thi thể nhị muội muội, mắt nàng còn mở to, miệng đã bị ngũ bà khép lại, lúc này không ngờ lại mỉm cười.
Đầu ta đập vào trên giá rách da, đau đến khóc lên, máu loãng theo gò má nhỏ xuống cằm Nhị muội muội.
Ngũ Bà kiểm tra Tam muội, Tứ muội đến Cửu muội, gật đầu với cha ta nói: “Mọi thứ đều bình thường, giữ chặt một chút là được.”
Lại lấy ra mấy lá bùa cho cha ta.
“Mấy tấm bùa chú này dán ở cửa phường dầu, ba ngày sau, đại muội đã đi.”
Cha ta cúi đầu khom lưng đưa bạc, cười nịnh nói: “Ngũ Bà, lão nhân gia ngươi cho thêm hai lá bùa, sương phòng chúng ta ở cũng phải dán. Nha đầu chết tiệt kia dẫn chuột đến, huyên náo tới mức hai vợ chồng chúng ta ngủ không ngon.”
Ngũ Bà lại nhặt hai lá bùa đưa cho hắn: “Nhớ kỹ lời hứa của ngươi.”
Cha nhìn ta, gật đầu nói: “Yên tâm, tuyệt không nuốt lời.”
Ta lấy khăn lau chấm nước lau vết thương trên trán, rửa sạch vặn khô, lại tới lau thân thể Nhị muội muội, lại phát hiện giọt máu vừa rồi nhỏ trên cằm Nhị muội muội không thấy nữa, chỗ vốn có máu ướt sũng.
Da đầu ta tê rần, theo bản năng nhìn về phía miệng nhị muội muội, phát hiện ý cười nơi khóe miệng nàng lại nhiều hơn một tia thỏa mãn.
Tiếng thét sợ hãi tụ thành trong cổ họng còn chưa kịp gào lên, đã nghe thấy cha ta hô lên: “Nha đầu chết tiệt, lại đây uống dầu.”
Cuối cùng nỗi sợ hãi đối với cha đè nén xuống sự sợ hãi trong cổ họng ta.
Cha ta múc một thìa dầu màu đỏ từ trong bình dầu, đưa cho ta. Ta khẽ run ngón tay, bưng lên uống một hơi cạn sạch.
Ngũ bà hài lòng gật gật đầu.
Thừa dịp cha ta đưa Ngũ Bà ra ngoài, ta lặng lẽ nhả dầu trong miệng ra góc tường.
Trong nháy mắt đó, dường như ta nghe được người nào đó đang cười, nhưng cẩn thận nghe, lại chỉ còn lại tiếng lửa than “lách tách”.