Chàng bảo vệ đào hoa - Chương 3: Bị điện giật
Trương Gia Dịch biết sửa điện, trước khi đưa em gái lên thủ đô đi học, anh đã làm công việc lắp đặt thủy điện ở huyện quê mình, nghề này cần kỹ thuật, kiếm được nhiều tiền cũng nhẹ nhàng, đầu năm nay sinh viên đại học cũng không giỏi bằng một công nhân có kỹ thuật trong tay.
Một tháng trước, anh đã chầu trực trên thị trường nhân tài vài ngày và phỏng vấn một số công ty, nhưng cuối cùng đều không trúng tuyển. Dù là thợ điện nhưng anh không có chứng chỉ thợ điện, không có chứng chỉ thợ điện thì không thể làm việc này được.
Sau đó, anh nộp bừa vào tập đoàn Phong Hoa thì được tuyển.
Theo lý cũng không phải ai cũng được làm bảo vệ, người ta tuyển bảo vệ phần lớn đều là lính giải ngũ, mà anh thì chưa từng đi lính, có điều vẫn may, có đầu óc, thân thể đủ cường tráng, từng luyện võ, còn có bằng khen, cho nên khi anh mang giấy khen ra, nhân viên phỏng vấn trực tiếp tuyển dụng.
Vào công ty cần điền hàng loạt mẫu đơn, lúc đó mẫu đơn còn có kỹ năng khác, anh điền cả thợ điện và lái xe, giám sát nhân sự thông báo tuyển dụng lúc đó cũng có chút ấn tượng về anh, vì vậy khi mạch điện của văn phòng Tổng giám đốc có vấn đề, khi nhân viên điện lực của công ty xin nghỉ việc, phòng Tổ chức nhân sự đã nghĩ ngay đến anh.
Ngay sau đó, Trương Gia Dịch và Hà Cương đi thang máy lên tầng hai mươi tám, tầng cao nhất của tòa nhà, mà lúc này đây thư ký của tổng giám đốc Hứa đang chờ sẵn rồi.
Thư ký của tổng giám đốc Hứa cũng là một người đẹp trẻ tuổi, Trương Gia Dịch đến đây không lâu, cũng gặp cô ấy mấy lần, cô ấy vốn họ Đổng, cho nên tất cả mọi người đều gọi cô ấy là thư ký Đổng hoặc Tổng thư ký.
“Tổng giám đốc Hứa đang nổi nóng, đội trưởng Hà không nên đi vào, chờ ở bên ngoài đi, còn có, Trương Gia Dịch, anh lập tức sửa chữa lại mạch điện trong văn phòng, đây đã là lần thứ hai rồi, lần trước Sử Công vỗ ngực kêu sửa xong rồi, nhưng mới có mấy ngày đã bị lỗi. Phòng nhân sự đã báo Sử Công đi lấy lương, Trương Gia Dịch, lần này anh có thể sửa triệt để mạch điện thì rất có thể được tiếp nhận vị trí của Sử Công.” Thư ký Đổng không có vẻ nhiệt tình gì, chỉ là khuyên bảo nhẹ nhàng mà thôi, cô ấy cũng lộ ra vẻ thận trọng, tuy là thư ký trưởng, nhưng tổng giám đốc nào dễ phục vụ?
Trương Gia Dịch chưa từng thấy qua tổng giám đốc Hứa của công ty, mặc dù anh mới tới nơi này chừng một tháng, nhưng trên cơ bản đều là bảo vệ bãi đậu xe ngoài trời, mà tổng giám đốc Hứa đi làm đều đỗ xe ở bãi đậu xe dưới tầng hầm, cho nên tới bây giờ, tổng giám đốc Hứa là yêu ma phương nào, anh cũng không biết.
Đúng vậy, trong mắt nhiều người, tổng giám đốc Hứa chính là yêu ma, anh nghe một bảo vệ ở bộ phận bảo an khác nói chuyện, có người bảo cô ấy là nữ thần mặt lạnh, hay nữ hoàng băng giá, cũng có người đặt biệt danh cho cô ấy là “Hổ mẹ”.
Có rất nhiều người khi nhắc tới tổng giám đốc Hứa, đều sẽ nói đừng để Hổ mẹ nhìn thấy, đừng để hổ mẹ nghe thấy, đừng để hổ mẹ biết.
Hổ mẹ là vua, vua của Phong Hoa.
Có điều trong lời đồn, con hổ kia rất trẻ trung, cũng còn độc thân, đẹp đến mù mắt, các loại ngôi sao xinh đẹp đều không so được với cô ấy.
Cửa lớn của tổng giám đốc Hứa bị thư ký Đổng đẩy ra, mà Trương Gia Dịch cầm kìm vặn vít cũng nhanh chóng lướt vào trong phòng.
Bên trong có người, có hai người đang đứng trước bàn, còn có giọng phụ nữ đang răn dạy truyền tới.
“Lập tức sa thải, kỹ thuật của ông ta có vấn đề, công ty không nuôi kẻ vô dụng, còn có, nhân viên bộ phận nhân sự các người làm sao vậy, trước kia tôi đã nói công ty nhất định phải có hai thợ điện cơ mà? Sao đến bây giờ còn chưa tìm thấy người thứ hai? Tiền thưởng cho bộ phận nhân sự tháng này hủy bỏ!” Lời phê bình rất nghiêm khắc, Trương Gia Dịch nhếch miệng không thôi, hổ mẹ chính là hổ mẹ, một khi hổ mẹ phát uy, tất cả mọi người chỉ có thể cúi đầu.
“Tổng giám đốc Hứa, Trương Gia Dịch của phòng bảo an tới, trong lý lịch của anh ta có viết biết sửa điện.” Thư ký Đổng đứng ở cửa nhỏ giọng nói.
“Ừ, trước hết để cho anh ta coi có vấn đề gì, có điều chú ý an toàn, các người ra ngoài đi, lập tức thông báo tuyển dụng thợ điện, điện nước là thứ quan trọng nhất với khách sạn của chúng ta, không được để có sơ suất nào!” Giọng điệu của tổng giám đốc Hứa dường như thả lỏng một chút.
“Vâng.” Sau khi hai giám đốc bộ phận nhân sự đáp lại, họ xoay người rời đi.
Mà lúc này, Trương Gia Dịch đã được thư ký Đổng dẫn tới một bên vách tường, nơi này chính là chỗ kết nối với nguồn điện của máy tính bàn.
“Trong phòng còn có điện à? Nguồn điện khác có điện không?” Lúc này Trương Gia Dịch vừa tháo nguồn điện ở vách tường, vừa nhỏ giọng hỏi.
“Đèn vẫn sáng. Ngoại trừ nguồn điện này và nguồn điện phòng ngủ không sử dụng được, các nguồn điện khác vẫn bình thường.” Người trả lời anh là tổng giám đốc Hứa, cô đã đứng ngay sau lưng anh, đương nhiên, giọng nói của cô có chút lạnh lùng, có chút nặng nề.
“À, bệnh vặt, sửa được ngay, có điều nguồn điện của ổ điện này kém, kết nối trước đó cũng không chặt chẽ, như vậy rất nguy hiểm, dễ gây ra cháy nổ, nếu như các phòng trong khách sạn cũng dùng nguồn điện của ổ điện này, tôi đề nghị lập tức đổi hết đi, còn có, ổ điện này nhất định phải đổi, cần phải mua mới.” Trương Gia Dịch đã dỡ ổ điện cháy khét lẹt bên trong ra, phát hiện vì dây điện dương không tiếp xúc chặt chẽ với ổ điện, bên trong ổ điện bị cháy đến biến dạng.
“Anh tên gì? Anh ngẩng đầu lên cho tôi xem một chút.” Đột nhiên, lúc Trương Gia Dịch đang xử lý hai dây điện, tổng giám đốc Hứa hỏi một câu chẳng liên quan gì, ngay cả thư ký cũng bị cô làm ngơ ra.
“Tôi tên Trương… Ách…” Trương Gia Dịch quay người ngẩng đầu, sau đó liền nhìn thấy một gương mặt có chút quen thuộc.
“Ồ.. thật sự là anh!” Tổng giám đốc Hứa suýt chút thì nhảy dựng lên, dáng vẻ khó có thể tin nổi, trong mắt cũng lấp lánh vẻ vui mừng.
Mà lúc nhìn thấy tổng giám đốc Hứa chính là người đẹp gặp lúc ăn bún cay thập cẩm, hai tay Trương Gia Dịch lắc một cái, chính mình hôm nay chưa đủ xui xẻo à, sao còn đụng phải người đẹp mình từng trêu đùa chứ, lại còn chính là tổng giám đốc của anh? Trương Gia Dịch có cảm giác muốn trốn ngay, đồng thời anh còn lộ ra nụ cười còn khó coi hơn so với khóc, muốn chào hỏi với người đẹp.
Nhưng mà, đúng lúc này, có thể do anh không cẩn thận mò tới dây điện dương, cho nên đột nhiên cả người tê dần, sau đó toàn bộ cơ thể liền co rúm lại.
“A..” Nhìn thấy Trương Gia Dịch hình như bị giật điện, co rúm không ngừng, tổng giám đốc xinh đẹp và thư ký Đổng đều hét ầm lên, kẻ ngốc cũng nhìn ra bảo vệ này bị điện giật rồi.
Hai cô gái bị dọa sợ, chỉ có thể ngây ngốc hét lên, không biết phải làm như nào, mà Trương Gia Dịch thì ngồi xổm ở góc tưởng, giống như vừa hít thuốc phiện, không ngừng run rẩy, còn có, tóc của anh trở nên khét lẹt, đỉnh đầu bắt đầu bốc khói…
Qua vài giây đồng hồ sao, cơ thể anh co rúm, theo tiếng hét của hai cô gái, nguồn điện trên vách tường cùng với trong cơ thể của Trương Gia Dịch đồng thời “bộp” một tiếng, tay của Trương Gia Dịch cuối cùng cũng thoát khỏi nguồn điện, ngã nhào xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
“Gọi xe cứu thương…” Tổng giám đốc xinh đẹp thét lên chói tai.
“Đội trưởng Hà, đội trưởng Hà…” Thư ký Đổng bị dọa sợ phát khóc, chạy như bay ra ngoài.
Mà lúc này, Trương Gia Dịch cũng cảm giác được ý thức của chính mình rời khỏi cơ thể, anh thấy được mái tóc không nhúc nhích cháy khét của mình trên đất, cũng nhìn thấy tổng giám đốc xinh đẹp ôm mặt la lên, còn chứng kiến đội trưởng đội bảo vệ Hà Cương xông vào.
“Mẹ kiếp, ông đây… chết rồi sao?” Một nỗi sợ vô hạn đột nhiên dâng lên trong lòng Trương Gia Dịch!